cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc

gacsach.com đổi thành gacsach.club ạ! Đọc sách truyên Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc - Chương 48 Full gacsach Zô xem đi bạn, nhiều sách hay lắm . Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí. Đánh giá: 7.7/10 từ 19 lượt. Đọc truyện Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí tiểu thuyết ngôn tình hay. Lý Tình Thâm: Nếu không phải nhiều năm trước tình cảm của tôi đã sớm bén rễ ăn sâu, thì nhiều năm như Đánh giá: 7.9/10 từ 113 lượt. Cùng đọc truyện Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc của tác giả Hi Vũ Yên tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại website. Tên Gốc: Tổng giám đốc thần bí tiểu kiều thê. Thể Loại: Hiện đại, nam bá đạo, nữ mạnh mẽ Đọc miễn phí bộ truyện Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc Chương 4: Tổng giám đốc khó hầu hạ và cập nhật các chương tiếp theo của bộ truyện Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc tại truyenonline123.com Review truyện Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc của tác giả Hi Vũ Yên – Điều bí mật ngọt ngào! Giữa chốn hồng trần sâu vạn trượng, giữa biển người mênh mông, có thể gặp được một người và nguyện ý cùng yêu nhau hết lòng là điều vô cùng may mắn. Site De Rencontres Avec Des Militaires. Cô Vợ Nhỏ Thần Bí Của Tổng Giám Đốc thuộc thể loại ngôn tình sắc nói về cô gái có toàn thân cô đầy gai giống như con nhím, vừa ngang tàng lại mạnh mẽ."Hừ! Trai đẹp cái quái gì, tất cả đều cuồng tự kỷ, làm người phụ nữ của anh ta, buồn nôn - - thật chán ghét."Một câu của cô gợi lên hứng thú của anh, vốn có cuộc sống yên tĩnh, cũng bởi vì những lời này, đem vận mệnh của cô như chiếc bàn xoay, làm đảo lộn cả cuộc đời sau này của lạnh lùng, âm ngoan, được đồn đại bên ngoài là ác ma, lại còn là tổng giám đốc của tập đoàn tà mị, bạo ngược, nhưng trong miệng cô lại cuồng tự kỷ, cô chối bỏ những gì anh tặng, anh thích cô, nhưng mang chút khác là người đàn ông đầu tiên của cô. Anh bắt đầu nghiêm khắc trừng phạt cô, còn kéo dài trừng phạt, mà phương thức trừng phạt của anh lại khác lạ, cô bất đắc dĩ phải gả cho anh, mà nguyên nhân anh cưới cô càng không thể tin được, bởi vì trong lòng cô có người đàn ông khác, cho nên anh muốn chiếm đoạt hành hạ cô, "Nếu em dám đi, tôi liền xé xác em!" Mà cô "Dựa vào cái gì mà anh có thể có nhiều người phụ nữ như vậy, mà tôi nhất định chỉ có thể có một người đàn ông? Nói cho anh biết, anh còn dám ra ngoài tìm người phụ nữ khác, tôi sẽ ra ngoài tìm đàn ông!"Người thứ ba châm ngòi ly gián, cô thương tâm tuyệt vọng ra ngoài bị xe đụng, khuôn mặt bị hủy!Trải qua phẩu thuật chỉnh hình, một cô gái càng xinh đẹp lại xuất hiện trước mặt lại trộm đi trái tim anh, mà thân phận của cố khó bề phân biệt!Là trụ cột phòng hát Cửu Châu, là chim bồ câu trắng thần bí! Rốt cuộc cô là ai? Người phụ nữ thần bí này vẫn nắm giữ trái tim anh!Chao ôi! Ác ma thật sự đã trúng tà rồi!Cùng theo dõi truyện để tìm hiểu nhé. Mộ Hi nghe lời Nam Cung Diệu nói, cô bị mê hoặc, xong rồi, loại tình độc! Trong lòng muốn cự tuyệt anh, thân thể lại yếu ớt ngồi vào lòng Nam Cung Diệu, không thể phủ nhận, người nam nhân này rất quyến rũ, thân thể của anh cũng hết sức khỏe đẹp."Hi, em rất ngon, tôi thích."Nam Cung Diệu ôn nhu nói, bây giờ anh không phải giúp cô dập lửa, lúc này đây anh muốn để lại nhiều tốt đẹp hơn cho cô, không có phụ nữ nào có thể chống lại sức hấ dẫn của anh, chết tiệt, vậy mà anh lại muốn dùng mỹ nam kế quyến rũ người phụ nữ này!Nhưng, vì đoạt được trái tim cô, anh cho rằng đáng giá...Rất lâu, hai người đều lười nhát nằm trên giường, giống như một đôi vợ chồng mới cưới, hưởng thụ yên tĩnh sau khi triền miên."Ùng ục, ùng ục."Trong phòng hết sức yên tĩnh, bụng Mộ Hi kêu hai tiếng ùng ục, vốn là Nam Cung Diệu ngủ say chợt mở hai mắt ra."Hi, em đói bụng?"Trải qua hai lần triền miên, Mộ Hi đã quen Nam Cung Diệu kêu cô là Hi."Uhm." Mộ Hi nhỏ giọng uhm một cái, có vẻ rất yếu, vốn là cô suy dinh dưỡng nghiêm trọng, lại từng bị bắt cóc, bị Nam Cung Diệu gặm hai lần, cô đã không còn sức, cảm giác toàn thân đều đau, nhất là phía dưới, dùng tay nhẹ nhàng sờ, đều sưng lên, mặt không khỏi có chút Cung Diệu nhìn thấy sắc mặt Mộ Hi vốn có chút tái nhợt, vì sao lại khẽ đỏ lên một chút, còn phát hiện bàn tay cô để phía dưới, chẳng lẽ là còn muốn?"Như thế nào? Nghiện ?""Nào có, người ta cảm giác chỗ đó có chút đau nhức, vừa sờ thì ra đều đã sưng lên."Mộ Hi có chút ngượng ngùng nói, nếu như không nói thật, Nam Cung Diệu sẽ cho là mình thật sự lại muốn, nên vẫn là nói thật."Ha ha..."Nam Cung Diệu nghe cười to, thì ra cô non nớt như vậy, mới hai lần liền sưng lên."Anh - - cười cái gì, người ta đã sưng lên anh còn không biết xấu hổ cười, còn không phải là anh làm hại!"Mộ Hi có chút thẹn quá hoá giận, đá tới đá lui lung tung trong chăn."Đừng động, nếu không, tôi sẽ làm một lần nữa."Nam Cung Diệu hung dữ nhìn Mộ Hi, tiểu yêu tinh này thật là đáng Hi biết rõ anh nói được là làm được, vì vậy ngoan ngoãn nằm lỳ trên giường, lúc này bụng lại kêu ùng ục. Kỳ thật Mộ Hi đã đói đến nỗi ngực dán vào lưng rồi, trong bụng trống trơn không có gì."Đi, chúng ta đi ăn cơm." Die=nda=nle=quy=donNam Cung Diệu nhìn vóc người Mộ Hi hơi gầy có chút đau lòng, vì vậy, thúc giục cô rời giường. Vừa nói đi ăn cơm, Mộ Hi lên tinh thần, sớm chờ anh nói đi ăn cơm!"Tôi đi tắm trước."Mộ Hi nìn thấy Nam Cung Diệu chuẩn bị đi tắm, vì vậy cô thật nhanh đoạt trước một bước xông vào phòng tắm, toàn thân đều là mùi trên người Nam Cung Diệu, còn có loại mùi gì đó, cô muốn rửa sạch mình rồi mới đi ăn Cung Diệu vừa nhìn, người phụ nữ này dám đoạt phòng tắm của anh, bên cạnh phòng ngủ còn phòng tắm, Nam Cung Diệu không vào, mà trực tiếp vào phòng tắm Mộ Hi vừa vào."A, anh vào đây làm gì? Tôi xong ngay, chỉ qua loa một chút."Mộ Hi nhìn thấy Nam Cung Diệu cũng vào, vội vàng nói anh biết, mình xong ngay, hy vọng anh chờ một chút."Cùng nhau tắm, tiết kiệm thời gian."Mộ Hi nhìn bộ dáng anh chăm chú, không nói gì nữa, mà tốc độ nhanh hơn. Cô không dám nhìn Nam Cung Diệu, cho dù là phát sinh quan hệ, cô cũng xấu hổ nhìn, cúi đầu nhanh chóng thoa sữa tắm. Nam Cung Diệu bật vòi nước phía dưới, anh và Mộ Hi mặt đối mặt, phòng tắm mặc dù rất lớn, nhưng anh cảm giác cách Mộ Hi rất gần, tay anh xoa xoa trên người, ánh mắt lại liếc Mộ Hi, chỉ thấy phía dưới Mộ Hi vốn là đen, bây giờ phía trên tất cả đều là bọt, thế nhưng thành màu trắng, biến thành một ngọn núi tuyết nhỏ, đồ sộ, xinh Hi cảm giác được Nam Cung Diệu ánh mắt quét tới quét lui trên người cô, cô nhanh chóng rửa sạch bọt, cầm khăn tắm liền đi, trước khi đi nói một câu "Tôi tắm xong rồi, anh cứ tiếp tục."Hết thảy nhìn như rất tự nhiên, kỳ thật, tim Mộ Hi cũng đã nhanh nhảy đến cổ họng, tắm cùng đàn ông như vậy, nằm mơ cũng chưa bao giờ gặp, thế nhưng xảy ra trong hiện thực, thật không thể tưởng tượng nổi!Nam Cung Diệu đi ra từ trong phòng tắm, Mộ Hi đã mặc quần áo tử tế, ngồi trước máy vi tính, viết gì đó, phát hiện Nam Cung Diệu đi ra, vội vàng đóng máy tính, chính là một động tác như vậy cũng bị Nam Cung Diệu nhìn thấy, vì sao cô gái nhỏ này nhìn thấy anh đi ra vội vàng tắt máy tính, chẳng lẽ cô có bí mật gì?Nam Cung Diệu tỏ ra hết sức tự nhiên, mặc dù trong lòng rất tò mò trong máy tính của cô rốt cuộc có gì? Nhưng cũng không thể hiện trên mặt."Muốn ăn gì?"Giọng nói Nam Cung Diệu lại khôi phục vẻ lạnh lùng trước kia, đây giống như đã trở thành một thói quen, gần đây anh thường xuyên cười khi ở cùng với Mộ Hi, đây đã là tiến bộ rất lớn. Bởi vì nhiều năm như vậy anh vẫn là trải qua như thế, lạnh như băng."Tùy ý, có thể ăn no là được."Lời Mộ Hi nói, khiến Nam Cung Diệu đang mặc quần áo nhìn về phía cô, cô không có yêu cầu đối với ăn uống, xem cách cô mặc quần áo cũng thoải mái, dưới chân vẫn là đôi giày thể thao bạc màu, mỗi tháng cô cũng có tiền lương chừng hai mươi vạn, chẳng lẽ cô không muốn bỏ tiền ra?Phụ nữ đều thích đẹp, vì sao cô không muốn như vậy? Nói như thế nào thì hiện tại cô cũng là người phụ nữ của mình, cho nên cơm nước xong nhất định phải đưa cô đi mua quần áo, cẩn thận nghĩ lại, nếu như đột nhiên mua quần áo cho cô lại sợ đả thương lòng tự trọng quật cường của là đi ăn cơm trước rồi nói sau! Cô nhất định đói bụng lắm. Die+nda+nle+quy+donMộ Hi ngồi trên chiếc xe sang trọng của Nam Cung Diệu, mặc dù cô không biết về xe, nhưng nhìn ra đây tuyệt đối là xe Cung Diệu đưa co đến một nhà hàng rất xa hoa, bên trong thức ăn Trung Quốc và Phương Tây đều có, như vậy Mộ Hi muốn ăn cái gì sẽ có cái đó, anh muốn bồi bổ cho Mộ Hi một chút."Đi tìm chỗ ngồi, tôi đến ngay."Nam Cung Diệu là khách quen ở đây, anh dặn nhà hàng đem đến ba món ăn Trung Quốc ngon nhất, còn có cơm Tây cũng tới ba phần, vì sao phải ba phần, bởi vì anh biết rõ Mộ Hi có thể ăn. Anh ăn một phần là đủ rồi, hai phần khác cho Mộ Hi chốc lát sau, phục vụ sinh bưng món ăn lên đây, Mộ Hi vừa nhìn là cơm Tây, nhướng mày, không thích, từ nhỏ ăn món ăn Trung Quốc, không có một chút hứng thú với mùi vị cơm Tây, Nam Cung Diệu nhìn thấy vẻ mặt Mộ Hi, nở nụ cười, may mắn còn có đồ ăn Trung một lát sau, đồ ăn Trung Quốc bưng lên, ánh mắt Mộ Hi sáng lên, tốt nha, tất cả đều thơm ngon."Nhanh ăn đi."Nam Cung Diệu nhìn thấy Mộ Hi rất thích, anh yên tâm."Ngon như vậy, tôi đều không bỏ được, như tác phẩm nghệ thuật, ăn có chút đáng tiếc!"Mộ Hi cười hì hì nói, nhìn Nam Cung Diệu ăn từng miếng từng miếng cơm Tây, mà cô lại ở một bên ngồi ngớ ngẫn với món ngon."Mặc kệ, chỉ cần có thể no bụng là được."Nam Cung Diệu lạnh lùng nói, kỳ thật trong lòng không nhịn được cười, người phụ nữ này, thật sự quá đáng yêu, không phải một chút việc, thế nào có nhiều xúc động như vậy!Nhìn thấy Mộ Hi vẫn không đành lòng ăn hết những món ngon kia, trong lòng Nam Cung Diệu có chút thiếu kiên nhẫn."Mau ăn, tôi bề bộn nhiều việc."Lại là một câu lạnh lùng, Mộ Hi nghe được còn học anh nói chuyện Mau ăn, tôi bề bộn nhiều việc, nói xong tự mình cũng nở nụ nghĩ tới tiếng cười của mình có chút vang dội, dẫn tới người chung quanh nhìn chằm chằm, hù dọa cô vội vã che miệng lại, dừng tiếng vì tiếng cười của cô dẫn tới một người đàn ông nhìn chăm chú, đương nhiên Mộ Hi không phát hiện, nhưng, Nam Cung Diệu luôn luôn nhạy bén sớm cảm giác được, anh không có thể hiện ra ngoài, vẫn yên tĩnh ăn cơm."Rất xin lỗi, tao phải ăn mày, bởi vì tao thật sự rất đói bụng, cho nên tao phải no bụng trước."Mộ Hi độc thoại với mâm thức ăn, không tình nguyện gắp một khối trong mâm nhét vào trong miệng."Nha, không nghĩ tới mày không chỉ nhìn đẹp mắt, mà còn ăn rất ngon, vậy tao liền không khách khí nha?" die-nda-nle-quy-don Mộ Hi ăn từng ngụm từng ngụm, ăn quá ngon, lòng Nam Cung Diệu nhìn có chút chua xót, những thứ cơm này anh đều đã ăn chán, nhưng Mộ Hi lại khen không dứt miệng. Vì vậy, anh quyết định về sau thường xuyên đưa cô Mộ Hi ăn nhiệt tình."Hi?"Người nói chuyện là Hàng Thiên Vũ, anh cũng tới đây ăn cơm, vừa nghe được tiếng Mộ Hi cười, phát hiện cô. Hàng Thiên Vũ nhìn thấy Mộ Hi giống như rất vui vẻ, hơn nữa ánh mắt Nam Cung Diệu ở bên cạnh nhìn Mộ Hi tràn đầy yêu thương, mặc dù anh tỏ ra rất lạnh lùng, nhưng trong lòng anh có Mộ Hi, đây là trực giác của người đàn Thiên Vũ không ngừng do dự có nên tới không, khó khăn lắm mới nhìn thấy cô, không thể vứt bỏ cơ hội này, vì vậy, to gan đi Hi nghe được giọng nói này, nhiều năm như vậy chính mình vẫn ghi nhớ sâu đậm giọng nói này, cô không ngẩng đầu liền biết là ai gọi cô?"Hi, cuối cùng anh cũng gặp được em, gần đây anh sắp điên rồi, vì sao em trốn anh?""Khụ khụ, khụ khụ..."Mộ Hi bị nghẹn, cô vẫn không ngẩng đầu lên, cô không dám nhìn Hàng Thiên Vũ, cô sợ mình dao Thiên Vũ ngồi vào bên cạnh Mộ Hi, vỗ nhè nhẹ phía sau lưng cô, ôn nhu nói "Mau, uống nước liền tốt rồi."Hàng Thiên Vũ bưng nước lên định cho Mộ Hi uống."A, học trưởng, trùng hợp như vậy, khụ khụ... Lại gặp mặt, em tự mình có thể, cám ơn."Mộ Hi nhận ly nước, uống một ngụm, vụng trộm liếc Nam Cung Diệu ngồi đối diện một cái, chỉ thấy anh vòng hai tay trước ngực, dựa lưng vào trên chỗ ngồi, mắt nhìn chăm chú vào cô. Ánh mắt kia lạnh chết người, giống như một thanh đao lạnh giá chém đến bên này. Mộ Hi hít một hơi khí người đàn ông này lại phóng ra bom băng vô hình, thực không hiểu nổi Hàng Thiên Vũ tìm là cô, Nam Cung Diệu tức giận cai gì, không giải thích được!"Hi, em làm sao vậy? Vì sao trở nên xa lạ như vậy? Chẳng lẽ em không yêu anh ?"Nhìn ra Hàng Thiên Vũ rất đau khổ, anh nhìn chằm chằm Mộ Hi, hy vọng có thể biết rõ đáp án, nhưng Mộ Hi cái gì cũng không nói, chỉ liên tục lắc đầu."Hàng Thiên Vũ, anh nháo đủ chưa?"Nam Cung Diệu gầm nhẹ, Hàng Thiên Vũ căm tức nhìn anh, chính là tà ma đáng chết này chiếm lấy Mộ Hi của anh, Nam Cung Diệu nhìn ra từ trong ánh mắt của Hàng Thiên Vũ cũng không sợ anh, người con trai này nhìn giống như vị công tử, không nghĩ tới còn rất có gan dạ, biết rất rõ anh là ai, còn dám nhìn anh như vậy, không khỏi có chút bội phục người con trai gan dạ sáng suốt này, khó trách Mộ Hi sẽ...Nghĩ tới đây Nam Cung Diệu cực kỳ khó chịu, anh không cho phép trong lòng người phụ nữ của mình có người khác."Tôi biết rõ anh là ai? Có phải anh uy hiếp Mộ Hi đi theo anh không, anh rốt cuộc muốn thế nào, mới buông tha cho cô ấy?"Hàng Thiên Vũ biết tính tình Nam Cung Diệu, cho nên ấn tượng với anh rất xấu, anh tin Mộ Hi nhất định có oan ức, hoặc là bị bức ép."Buông tha cô ấy? Không thể nào.""Anh có nhiều phụ nữ như vậy, vì sao còn có miễn cưỡng cô ấy?"Hàng Thiên Vũ bất đắc dĩ nói, vì sao người đàn ông này muốn đoạt Mộ Hi của anh, anh ta đã có nhiều phụ nữ như vậy!"Miễn cưỡng?" Nam Cung Diệu nghe được hai chữ miễn cưỡng mặt lập tức trở nên âm u lạnh lẽo."Anh không hiểu Mộ Hi, cô ấy sẽ không yêu người đàn ông như anh, trừ phi cô ấy có lời khó nói!"Hàng Thiên Vũ nhìn Nam Cung Diệu nói, mà Mộ Hi lại cúi đầu cũng không dám nhìn ai, đây ở trong mắt Hàng Thiên Vũ hết sức đau lòng, Mộ Hi nhất định là bị bức ép."Cô ấy yêu ai tôi mặc kệ, quan trọng là, tôi muốn cố ấy."Nam Cung Diệu lạnh lùng nói, vì sao Mộ Hi vừa nhìn thấy người đàn ông này liền trở nên ngoan ngoãn như vậy? Bình thường ngang tàng bạo ngược đâu rồi?Mộ Hi nghe lời Nam Cung Diệu nói hết sức thất vọng, đúng vậy, mình chỉ là một thư ký nhỏ, làm sao có thể so với những minh tinh kia, người mẫu, nữ cường nhân kia! Quả nhiên anh chỉ là vui đùa một chút, mình thật sự quá ngây thơ rồi, ngây thơ cho rằng có thể thay đổi anh, tỉnh lại đi, Mộ Hi. "Tỉnh chưa?" Giọng nói vừa rồi lạnh lùng bỗng nhiên trở nên dịu dàng rất nhiều."Anh là?" Mộ Hi chậm rãi mở mắt ra, thấy một người đàn ông cao lớn mặc đồ ngủ đứng ở trước mặt Mộ Hi, hé ra gương mặt đến gần yêu nghiệt tuấn mỹ, gương mặt này không phải là..."Nhanh như vậy đã không nhận ra sao?" Âu Dương Hàn thản nhiên nói, lập tức ngồi xuống bên cạnh Mộ Hi."Hàn Dương, là anh." Mộ Hi tỉnh táo rất nhiều, đây không phải là mộng, chính mình trước khi hôn mê ở cùng anh ta"Chính xác là Âu Dương Hàn."Mộ Hi nghe thấy ba chữ Âu Dương Hàn này, chẳng lẽ người phụ nữ vừa rồi cầu xin đúng là anh ta- - Âu thiếu."Tại sao tôi lại ở chỗ này?" Mộ Hi hỏi, có loại dự cảm xấu xông lên đầu, hồi tưởng từng ly từng tý những gì gần nhất, có khả năng anh ta cố tình tiếp xúc với cô và Tĩnh Sơ."Đây là nhà tôi, về sau cũng chính là nhà của cô." Âu Dương Hàn không biết vì sao mình lại trả lời như vậy, chưa bao giờ có người phụ nữ nào ngủ trên giường của anh ta, Mộ Hi là người phụ nữ duy nhất được nằm ở trên giường, vì sao khi cùng phụ nữ không làm trên giường, cũng bởi vì anh ta ngại phụ nữ bẩn!"Thực xin lỗi, tôi có nhà, tôi cũng có ông xã và con trai." Mộ Hi nói tình huống của mình cho anh ta biết, ý là anh đừng có những ý nghĩ khác."Về sau tôi sẽ là ông xã của cô, chúng ta cũng sẽ có đứa trẻ." Âu Dương Hàn lại bị chính mình hù cho lần nữa,anh ta lại muốn sinh con với vợ của Nam Cung Diệu, đây không phải là anh ta, nhưng vì cái gì trong lòng lại nghĩ như vậy?"Anh, biến thái, chồng tôi là Nam Cung Diệu." Mộ Hi gầm nhẹ."Nam Cung Diệu, sớm muộn gì tôi cũng sẽ giết hắn ta, đến lúc đó, cô chính là quả phụ, không bằng bây giờngoan ngoãn làm người phụ nữ của tôi." Âu Dương Hàn nhìn Mộ Hi nói."Vậy, người vừa rồi tính là cái gì? Còn có Tĩnh Sơ làm sao bây giờ?" Mộ Hi không hiểu hỏi."Bọn họ chỉ là con rối của tôi thôi, người vừa rồi cũng là nô lệ của tôi." Âu Dương Hàn lạnh lùng nói."Hừ hừ..." Mộ Hi cười lạnh một tiếng, người đàn ông này thật sự không biết xấu hổ, không biết liêm sỉ!"Cô cái gì?" Âu Dương Hàn không nghĩ tới Mộ Hi sẽ có loại phản ứng này."Chẳng lẽ hôm nay anh bắt tôi tới đây cũng muốn tôi làm nô lệ của anh?" Mộ Hi tuyệt vọng nhìn anh ta, một đôi đôi mắt to sáng ngời, lúc này lại điềm đạm đáng yêu!"Cô và bọn họ không giống nhau." Âu Dương Hàn thấy ánh mắt Mộ Hi như thế lại có loại đau lòng không hiểu được. d!ien!da!n le,quy,don-Mèo Hoang"Không giống nhau? Làm sao mà không giống nhau? Chúng tôi đều là phụ nữ, không phải đàn ông ỷ vào chính mình có vài đồng tiền dơ bẩn liền coi phụ nữ thành đồ chơi sao! Hừ! Ghê tởm." Mộ Hi nói Hi nói xong cũng bị Âu Dương Hàn xách lên, một đôi mắt mê người hắc ám nhìn cô."Cô có muốn biết hậu quả khi chọc giận tôi là gì không?" Âu Dương Hàn hoàn toàn không có kiên nhẫn."Tốt nhất anh giết tôi đi, nếu không, tôi sẽ không khuất phục đâu." Mộ Hi lộ ra một loại tinh thần bất khuất, làm cho Âu Dương Hàn khiếp sợ, nhìn bề ngoài cô xinh đẹp, không nghĩ tới có thể cường ngạnh như vậy!."Muốn chết, không có dễ dàng như vậy, trừ phi cô không nghĩ tới con của mình." Âu Dương Hàn âm hiểm cười."Hèn hạ, vô sỉ." Mộ Hi chửi bới."Nếu như cô dám chết, con trai của cô cũng chết." Âu Dương Hàn đứng dậy chuẩn bị rời đi."Đợi chút." Mộ Hi gọi anh ta lại."Anh bắt tôi đến đến cùng là muốn làm gì?" Mộ Hi hỏi lần nữa."Tôi nói lại lần nữa, trừ phi là tôi chết, nếu không, đừng mơ tưởng." Mộ Hi lớn tiếng trả lời anh ta."Tôi sẽ chờ em cầu xin." Âu Dương Hàn lạnh lùng nói."Vậy, có thể cho tôi một bộ quần áo phụ nữ hay không." Mộ Hi phát hiện mình không có mặc quần áo, coi như muốn chạy trốn, cũng phải mặc quần áo mới được, cho nên cũng không muốn hỏi anh ta quần áo, cũng phải nhịn, vì có thể chạy trốn."Ở chỗ tôi không có quần áo phụ nữ." Âu Dương Hàn lạnh lùng nói."Vậy người vừa rồi không phải phụ nữ sao?" Ý của Mộ Hi tùy tiện tìm của người nào là được."Người phụ nữ của tôi đều mặc quần áo đến, rồi mặc quần áo đi." Âu Dương Hàn nói xong đi ra Hi không biết làm sao, quay đầu nhìn xem trong phòng còn có người không, xác định không có ai, mới chân không xuống giường, chẳng lẽ người đàn ông đáng ghét đó là cướp bóc sao? Đến giày của người ta cũng bị cởi, nhẹ nhàng đóng kỹ cửa lại, bắt đầu lục tung đi tìm quần áo. Cũng may tìm được một chiếc áo sơ mi, có thể tiếp ứng khẫn cấp, nhưng mà quần phải làm sao bây giờ? Cái quần của tên biến thái này quá dài, không được, tiếp tục tìm, vì có thể về nhà, không quản được nhiều như được edit duy nhất tại ! vất vả mới tìm được một chiếc quần ngắn mùa hè để mặc, mặc vào chẳng khách gì mặc quần khi mặc xong quần áo, Mộ Hi liền bắt đầu chuẩn bị chạy trốn, không có giày thì không có giày đi, chân không chạy nhanh, mà giày của tên biến thái quá lớn, căn bản không có cách nào chạy được, cho nên dứt khoát không Hi ra khỏi căn phòng, phát hiện không có một người giữ cửa, thật tốt quá, ai ngờ đi đến cửa lớn, tất cả thiết bị khiến cho Mộ Hi sợ choáng váng, khó trách không có người canh cửa, tất cả đều là khóa cửa mật mã, không có mật mã thì không ra được, cũng không vào Hi nhìn quanh cả phòng một lần, hy vọng có thể tìm được lối ra, ai ngờ, coi như là con chó cũng không ra được, ngay cả cái lỗ cũng không có, chỉ cần lúc này có thể rời đi, coi như ổ chó Mộ Hi cũng Hi vẻn vẹn giằng co một ngày, trời dần dần tối, Mộ Hi bắt đầu sợ hãi, chẳng lẽ người đàn ông này muốn bỏ đói cô, bụng xúi dục kêu, chỉ có ăn cái gì thì mới có sức chạy trốn, mà lật cả cái căn biệt thự cũng không có chút đồ ăn , chẳng lẽ ở đây không có ai ở, đang chuẩn bị cho cô chết đói!Cuối cùng, Mộ Hi co rúc ở trên giường ngủ, có lẽ là quá mệt mỏi, giằng co cả một ngày, chỉ muốn chạy trốn như thế nào, biện pháp gì cũng dùng, nhưng chính là không ra được, khó trách không có người giám thị cô, thì ra nơi này còn nghiêm mật hơn ngục giờ Dương Hàn mang theo một túi đồ ăn vào cửa, thấy khắp phòng lộn xộn, lập tức tức giận nổi trận lôi đình, không có phụ nữ ở lại đây, hôm nay mang cô tới đây chính là lựa chọn sai lầm, nhìn một đống bừa bộn trong nhà, giống như bị đánh cướp, tất cả ngăn kéo đều mở toang, tất cả tủ quần áo cũng mở hết, bàn ghế cũng đổi vị trí."Mẹ kiếp, cái người phụ nữ đáng chết này đã làm gì?" Âu Dương Hàn tức giận vào nhà, chuẩn bị ném cô vào trong sân ngủ, cho cô chết rét, dám làm nhà anh ta thành vậy, cắn răng đi vào, nhưng mà, khi thấy người phụ nữ trên giường, lông mày đang nhíu lại cũng buông lỏng ra, đôi môi vốn đang cắn chặt răng, từ từ nhếch lên."Người phụ nữ này, cô dám mặc quần áo của tôi, chẳng qua, cảm thấy cũng không tệ lắm." Âu Dương Hàn thấy Mộ Hi mặc áo sơ mi của mình, phía dưới mặc quần ngắn mùa hè, mẹ kiếp, đó là mặc mùa hè, thế mà đang tháng mười cô cũng đi mặc!"Mẹ kiếp, đứng lên." Âu Dương Hàn quát Hi cả kinh, cuống quít đứng dậy, nhìn chung quanh một chút, có loại xúc động muốn khóc, nhưng mà cô không được khóc, cô phải chịu đựng, cô muốn giữ sức để chạy trốn."Có đồ ăn à? Anh muốn bỏ đói tôi, coi như là ngồi tù ngục, cũng có người mang cơm?" Mộ Hi lớn tiếng hỏi, con bà nó, anh lại còn lớn tiếng!Âu Dương Hàn sững sờ, dáng vẻ này là bị bắt cóc sao, quả thực là bà địa chủ, người phụ nữ này không nhìn thấy uy nghiêm của anh ta, còn trời sinh gan lớn, thế mà không sợ hãi, chẳng lẽ cái người phụ nữ dịu dàng hôm trước chỉ là giả? Bây giờ ở đây giống như con cọp cái, còn là một con cọp đói tức giận."Không người nào dám nói chuyện với tôi như vậy." Âu Dương Hàn nhắc nhở Mộ Hi."Con bà nó, còn không có người dám bắt cóc tôi như vậy, tôi tìm ai kể oan đây?" Mộ Hi đoán được nhất định người này cũng rất lợi hại, bởi vì anh ta dám đánh chủ ý lên vợ tà ma, giải thích rõ anh ta có một chút thế lực. truyện được edit duy nhất tại ! không sợ hãi?" Âu Dương Hàn nói ra nghi ngờ trong lòng."Sợ hãi? Sợ hãi anh sẽ cho tôi về nhà sao?" Mộ Hi ngây thơ hỏi."Về nhà, nghĩ cũng đừng nghĩ." Âu Dương Hàn lạnh lùng nói."Đã sớm biết anh sẽ nói như vậy!" Mộ Hi thản nhiên nói, kỳ thật, chuyện gì cô chưa có trải qua, ở gây phút yêu tà ma, tính mạng của cô luôn xoay chuyển như bàn quay, tà ma có thể là chúa tể của mọi người, đương nhiên cũng sẽ cải biến cuộc đời cô, yêu người đàn ông như vậy, nhất định cả đời nhấp nhô, bởi vì kẻ thù của anh quá nhiều, Nam Cung Diệu quá để ý cô, cho nên loại yêu đúng là uy hiếp trí mạng, lúc trước để cho Nam Nam núp trong bóng tối là đúng, suy nghĩ một chút không khỏi bội phục mình, là người phụ nữ của Nam Cung Diệu đương nhiên không thể cho anh mất mặt!"Đói bụng sao?" Âu Dương Hàn hỏi."Nói nhảm, thật sự không biết những người chịu sự tra tấn tàn khốc có được người ta cho ăn hay không? Nếu không quá tàn nhẫn!" Mộ Hi ôm bụng, động tác này không khỏi làm cho Âu Dương Hàn có chút đau lòng."Trên bàn có đồ ăn." Âu Dương Hàn lạnh lùng nói. Sau đó đứng dậy đi vào phòng Hi vọt tới, cầm lên ăn luôn."Cái kia, những thứ thức ăn này có độc hay không?"Mộ Hi mới vừa ăn được một miếng, không dám ăn, nếu như hôm nay không phải uống trà sữa anh ta đưa, làm sao vô duyên vô cớ đưa đến nơi đây? Kỳ thật, Mộ Hi đoán được nhất định Nam Cung Diệu sẽ tới cứu cô, mỗi một lần gặp nguy hiểm, anh đều sẽ đến cứu cô, cho nên hiện tại chỉ cần chờ đợi là được, thuận tiện tìm đường, nếu như mình có thể chạy thì vẫn tốt hơn."Không có độc." Âu Dương Hàn lạnh lùng trả lời, người phụ nữ này thật đúng là lắm lời, trực tiếp hỏi có độ hay không, thật sự là, cho dù có độc cũng không nói cho cô biết!"A, vậy tôi ăn, nếu quả thật là có độc, tốt nhất là anh hạ loại thuốc độc chết được tôi, còn nếu anh muốn dùng thủ đoạn hạ lưu đoạt tôi, tôi sẽ thề sống chết không theo." Mộ Hi kiên định nói, ngoại trừ nghĩ tới chạy trốn, còn muốn lúc nào cũng thủ thân vì ông Hi ăn ăn, nước mắt rơi xuống, nghĩ thầm Con trai, ông xã, nhất địnhhai người rất vội!Vừa nghĩ, không được khóc, phải nghĩ biện pháp chạy trốn nhanh lên, ăn nhiều, ăn nhiều, mới có khí lực chạy Dương Hàn đi ra vừa lúc nhành thấy một đống xương sẩu gặm hết."Cô cầm tinh con chó sao, lại thích gặm xương như vậy." Âu Dương Hàn lạnh lùng nói."Ai cầm tinh con chó , ăn có chút thịt của anh đã đau lòng sao? Nói cho anh biết, tôi có thể ăn nhiều, anh vẫn nên để tôi đi thôi, nếu không, tôi sẽ ăn chết anh." Mộ Hi rất nghiêm túc nói."Yên tâm, nuôi cô giống như nuôi con chó." Âu Dương Hàn nói."Hừ! Có vài người ngay cả con chó cũng không bằng, tâm là đen, tối, anh đã gặp qua chưa?" Mộ Hi trừng mắt nói. Tên khác Nụ hôn sâu của tổng giám đốc Người phụ nữ nhỏ bên loại Ngôn tình, Hiện đại, Hào môn, ... He. Editor Mèo HoangTình trạng 2600 trang wordConvert Ngocquynh520"Anh cảm thấy anh giúp tôi thì một lần đền bù vẫn thiệt thòi? Vậy hai lần?" Lý Tình Thâm trầm Mạt Mạt dẩu môi, cắn ngón tay "Mười lần?" Lý Tình Thâm vẫn trầm mặc như Mạt Mạt cào tóc, khẽ cắn môi, nhất quyết "Hai mươi lần?" Lý Tình Thâm quay người Mạt Mạt thở gấp, giậm chân kêu "Hai mươi lần vẫn còn chê ít? Cũng không thể một trăm lần chứ?"Lý Tình Thâm cong môi "Tốt. . ." Tên Gốc Tổng giám đốc thần bí tiểu kiều thêThể Loại Hiện đại, nam bá đạo, nữ mạnh mẽ, HE…Tình Trạng 186 ChươngEditor Tiểu Mèo HoangConvert gachuaonl Tàng Thư Viện Toàn thân cô đầy gai giống như con nhím, vừa ngang tàng lại mạnh mẽ. “Hừ! Trai đẹp cái quái gì, tất cả đều cuồng tự kỷ, làm người phụ nữ của anh ta, buồn nôn – – thật chán ghét.” Một câu của cô gợi lên hứng thú của anh, vốn có cuộc sống yên tĩnh, cũng bởi vì những lời này, đem vận mệnh của cô như chiếc bàn xoay, làm đảo lộn cả cuộc đời sau này của cô. Anh, lạnh lùng, âm ngoan, được đồn đại bên ngoài là ác ma, lại còn là tổng giám đốc của tập đoàn lớn. Anh, tà mị, bạo ngược, nhưng trong miệng cô lại cuồng tự kỷ, cô chối bỏ những gì anh tặng, anh thích cô, nhưng mang chút khác lạ. Anh là người đàn ông đầu tiên của cô. Anh bắt đầu nghiêm khắc trừng phạt cô, còn kéo dài trừng phạt, mà phương thức trừng phạt của anh lại khác lạ, cô bất đắc dĩ phải gả cho anh, mà nguyên nhân anh cưới cô càng không thể tin được, bởi vì trong lòng cô có người đàn ông khác, cho nên anh muốn chiếm đoạt cô. Anh hành hạ cô, “Nếu em dám đi, tôi liền xé xác em!” Mà cô “Dựa vào cái gì mà anh có thể có nhiều người phụ nữ như vậy, mà tôi nhất định chỉ có thể có một người đàn ông? Nói cho anh biết, anh còn dám ra ngoài tìm người phụ nữ khác, tôi sẽ ra ngoài tìm đàn ông!” Người thứ ba châm ngòi ly gián, cô thương tâm tuyệt vọng ra ngoài bị xe đụng, khuôn mặt bị hủy! Trải qua phẩu thuật chỉnh hình, một cô gái càng xinh đẹp lại xuất hiện trước mặt lại trộm đi trái tim anh, mà thân phận của cố khó bề phân biệt! Là trụ cột phòng hát Cửu Châu, là chim bồ câu trắng thần bí! Rốt cuộc cô là ai? Người phụ nữ thần bí này vẫn nắm giữ trái tim anh! Chao ôi! Ác ma thật sự đã trúng tà rồi!

cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc